Hoàng Anh Gia Lai từng được coi là “dream team” ở V.League, không những đóng góp cho đội tuyển nhiều cầu thủ, thành viên Ban huấn luyện chất lượng mà còn đi đầu trong việc đầu tư, phát triển bóng đá trẻ. Với tiềm lực tài chính vững vàng, đội bóng phố Núi luôn nhận được sự đầu tư bài bản và thu hút được đông đảo người hâm mộ khắp mọi miền đất nước. Thương hiệu của Hoàng Anh Gia Lai được xây dựng trong suốt 20 năm qua với lối chơi đẹp, cống hiến… ít có đội bóng nào sánh được.
Chính vì thế, việc đội bóng “lá ngọc cành vàng” ở V.League bị bêu tên, phạt cảnh cáo vì… thiếu huấn luyện viên thể lực khiến nhiều người ngỡ ngàng. Trong công văn gửi tới VFF, Giám đốc điều hành câu lạc bộ Hoàng Anh Gia Lai đã hỏi ngược Ban cấp phép của VFF rằng: “Tiêu chí bằng cấp của huấn luyện viên thể lực có đáng để câu lạc bộ phải nhận hình thức kỷ luật cảnh cáo hay không?”. Đồng thời nói rõ: “Những tiêu chí này không ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn tại và phát triển của câu lạc bộ như thiếu hụt tài chính, nợ lương huấn luyện viên, cầu thủ; nợ thuế nhà nước; nợ tiền khách sạn, nhà hàng vì không có khả năng chi trả…”
Chắc hẳn lãnh đạo Hoàng Anh Gia Lai muốn nhắc khéo VFF để tâm tới những chuyện hệ trọng hơn nhiều đang diễn ra ở nhiều câu lạc bộ khác, thấy rõ nhất là Cần Thơ vỡ nợ dù được cứu để đá cho xong giải hạng Nhất trong tình trạng không có cả huấn luyện viên lẫn lãnh đội, trong khi Chủ tịch câu lạc bộ, Giám đốc điều hành… đều đã nghỉ sạch. Cần Thơ đã trải qua 5 vòng đấu trong cabin huấn luyện chỉ có mỗi huấn luyện viên thủ môn không đủ bằng cấp được đăng ký làm… nhân viên phục vụ đứng ra chỉ đạo đội bóng trên sân. Trong khi ở V.League, hiện vẫn còn không ít đội bóng đang phải sống dựa vào nguồn ngân sách từ địa phương dưới hình thức hợp đồng đào tạo trẻ hay hỗ trợ bằng các dự án, hợp đồng khai thác quảng cáo…
Hoàng Anh Gia Lai được bầu Đức đầu tư rất bài bản, hơn hẳn các câu lạc bộ khác mà còn bị trách phạt nên mới sinh ra chuyện hờn dỗi: “Quyết định như vậy có hợp lý hợp tình? Tại sao không có bất kỳ một cuộc trao đổi nào với lãnh đạo các câu lạc bộ để tìm cách hỗ trợ tháo gỡ, khắc phục và những gì mà Ban cấp phép đã làm sẽ ảnh hưởng đến uy tín và hình ảnh của câu lạc bộ, gây khó khăn thêm cho việc kêu gọi các nhà tài trợ và thu hút người hâm mộ…”
Chuyện Hoàng Anh Gia Lai hờn dỗi là có lý do chỉ vì thiếu một tiêu chí mà đã bị bêu tên, trong khi nhiều đội khác chỉ gắn mác chuyên nghiệp nhưng thực chất làm bóng đá theo kiểu phong trào, được chăng hay chớ vẫn được đặc cách, xuê xoa để thi đấu. Huấn luyện viên thể lực với Hoàng Anh Gia Lai hay nhiều câu lạc bộ khác chỉ là chuyện vặt, cái chính là sự công bằng và sòng phẳng trong việc đánh giá các câu lạc bộ phải thực chất mà không quá câu nệ theo kiểu rập khuôn.