Một số trẻ em ở Singapore được dạy phải chuyên môn hóa một môn thể thao ngay từ khi mới 4 hoặc 5 tuổi vì thành tích thể thao thường được coi là tấm hộ chiếu vào một trường trung học ưu tú. Với rất nhiều thời gian và tiền bạc đầu tư vào một môn thể thao, kỳ vọng có thể rất cao. Bên cạnh việc rèn luyện thể thao mệt mỏi, đứa trẻ cũng được kỳ vọng sẽ phải đạt cả thành tích học tập tốt.
Ở Mỹ, sự tham gia thể thao có cấu trúc lỏng lẻo hơn. Trọng tâm là khả năng thể thao tổng thể và sức khỏe của người chơi. Trẻ em ở đó được khuyến khích tham gia nhiều môn thể thao. Họ hiếm khi chuyên về một môn thể thao khi còn nhỏ. Có những lợi ích cho việc này. Nó làm giảm chấn thương do sự căng thẳng vì việc lặp đi lặp lại những hoạt động cụ thể đối với một môn thể thao. Nó cũng rèn luyện các vùng khác nhau của cơ thể, giúp trẻ trở thành một vận động viên linh hoạt hơn và làm giảm căng thẳng để trở nên xuất sắc trong một môn thể thao.
Lấy ví dụ, đội bóng đá nữ Mỹ. Tiền đạo Christen Press, hiện 35 tuổi, đã chơi cả Quần vợt và nhiều môn thể thao khác ở trường trung học. Đội trưởng Alex Morgan, 34 tuổi, chơi Bóng chuyền, Bóng mềm và Bóng rổ và cả Chạy bộ trước khi chuyên về Bóng đá. Trong khi đó, tay vợt huyền thoại người Thụy Sĩ - Roger Federer, 42 tuổi - cho rằng, khả năng phối hợp tay và mắt của anh là nhờ vào nhiều môn thể thao mà anh chơi khi còn nhỏ, bao gồm Cầu lông và Bóng rổ.
Những câu chuyện thành công của họ khiến tôi muốn khuyến khích con mình thử sức với nhiều môn thể thao khác nhau. Thể thao không phải là một trò chơi có tổng bằng 0. Nó không kết thúc khi người ta ngừng chơi một môn thể thao cụ thể. Thay vào đó, người ta đạt được nền tảng cho một môn thể thao khác hoặc một đặc điểm tính cách cho cuộc sống.
Ở Singapore, nhiều vận động viên thành công cũng được hưởng lợi từ việc tiếp xúc với nhiều môn thể thao trong những năm phát triển của họ. Có bằng chứng khoa học cho thấy rằng, các vận động viên ưu tú thành công ở hầu hết các môn thể thao chuyên môn hóa ở độ tuổi muộn hơn và ít được đào tạo hơn khi còn nhỏ. Ngoài ra, trẻ em chơi nhiều môn thể thao trong độ tuổi từ 6 đến 12 sẽ phát triển các kỹ năng vận động cơ bản mạnh mẽ hơn, thể dục nhịp điệu và sự tự tin. Trẻ em chuyên chơi một môn thể thao trước 12 tuổi có nhiều khả năng phải trải qua cường độ tập luyện cao và dễ bị kiệt sức và chấn thương do vận động quá mức.
Các nghiên cứu cũng cho thấy, những người tham gia thể thao nhiều giờ mỗi tuần hơn độ tuổi của họ hoặc tập luyện cường độ cao hơn 16 giờ/tuần nên được theo dõi chặt chẽ để giảm thiểu nguy cơ chấn thương do sử dụng quá mức. Có một số môn thể thao mà việc chuyên môn hóa sớm có thể được chấp nhận trong giai đoạn trước tuổi vị thành niên vì thành tích cao nhất diễn ra ở tuổi thiếu niên như Thể dục dụng cụ, Trượt băng nghệ thuật… Tuy nhiên, phần lớn các môn thể thao được xếp vào loại "chuyên môn muộn", bao gồm: Điền kinh, Cầu lông và các môn thể thao đồng đội như Bóng rổ và Bóng đá.
Chương trình Học viện Thể thao Thiếu niên do Bộ Giáo dục phối hợp với NYSI phát triển dựa trên nguyên tắc chơi nhiều môn thể thao sẽ có lợi hơn cho trẻ nhỏ. Chương trình này cho phép khoảng 1.600 học sinh từ lớp 4 đến lớp 6 chơi 4 môn thể thao trong thời gian 2 năm trước khi các em chọn hoạt động ngoại khóa ở trường trung học, mang lại cho trẻ em cơ hội tham gia vào nhiều hoạt động thể thao và thể chất đa dạng. NYSI cũng cung cấp hỗ trợ cho các vận động viên trẻ có thành tích cao, giúp những vận động viên này phát huy tối đa tiềm năng của họ để họ có thể tiếp tục thi đấu xuất sắc cho Singapore tại các trận đấu lớn và các cuộc thi quốc tế.
Các vận động viên trẻ có thể có những con đường phát triển khác nhau. Do đó, điều quan trọng là phải cho họ cơ hội phát triển theo tốc độ của riêng họ trong môn thể thao mà họ lựa chọn.