Huấn luyện viên Lê Huỳnh Đức chữa thẹn cho Tiến Linh và đồng đội khi nói rằng, sân trơn bóng ướt và gió mùa đông bắc tại Hà Nội khiến các cầu thủ từ miền Đông Nam bộ ra gặp khó khăn. Đúng là Bình Dương nhập cuộc hơi bị “cóng”, trong suốt cả hiệp 1 chẳng thấy bóng dáng Tiến Linh đâu trong khi đội bóng đang cùng Nam Định dẫn đầu bảng chỉ đá phòng ngự với đội hình lùi sâu và nhường hết khu trung tuyến cho các tiền vệ Công an Hà Nội. Đá như thế mà thua 3 bàn vẫn còn ít và thực tế nếu không phải Minh Toàn quá xuất sắc trong khung thành, đội bóng của huấn luyện viên Huỳnh Đức đã chịu cảnh “ngọc nát, đá tan” trên sân Hàng Đẫy.
Công an Hà Nội sau khi phế bỏ huấn luyện viên Gong Oh-kyun đã “lột xác” hay nói đúng hơn là trở lại là chính mình với sức mạnh của đội bóng đương kim vô địch. Trong khu vực kỹ thuật, “coach” Đại hò hét, thúc giục cầu thủ, chỉ đạo “nhiệt” tới mức xông cả vào sân cãi nhau với trọng tài và phải nhận ngay thẻ đỏ. Thật kỳ lạ, “cò” Đại không chịu lên ngay khán đài theo quy định mà cứ nấn ná ở lại trong khu vực kỹ thuật để tranh thủ chỉ đạo cầu thủ vào thay, mãi tới khi bị trọng tài thứ tư phát hiện mới chịu rời cabin để về đúng vị trí cách ly.
Dù phải chơi thiếu người sau khi tiền đạo Junior đánh nguội và phải nhận thẻ đỏ, rồi mất luôn “chỉ đạo viên” nhưng đội chủ nhà vẫn ghi thêm được bàn thắng ở cuối trận để ấn định tỷ số 3-0. Huỳnh Đức thừa nhận, Công an Hà Nội với nhiều cầu thủ xuất sắc đã thi đấu tốt hơn hẳn Bình Dương và thắng thuyết phục. Hoàn toàn khác với hình ảnh đội đương kim vô địch thi đấu rời rạc và vô hại ở những vòng đấu trước đó, đặc biệt là trận thua bạc nhược trước Khánh Hòa.
Hai hình ảnh của đội bóng vô địch, sa sút dưới tay Gong Oh-kyun và đã thực sự bùng nổ khi... không còn huấn luyện viên. Sự nghiệt ngã của V.League đã hiện ra theo cách cay đắng nhất với bất kỳ huấn luyện viên nào. Công an Hà Nội thắng chưa chắc nhờ tài điều binh, khiển tướng của huấn luyện viên “bất đắc dĩ” Trần Tiến Đại, với bí quyết “chữa cháy” đã mấy lần ra tay. Công an Hà Nội có lẽ cũng chẳng cần phải mời thầy Mano Poking về làm gì cho tốn kém khi một tay Giám đốc kỹ thuật Trần Tiến Đại có thể lo liệu như mùa trước đã từng giúp Hà Nội tăng tốc ở chặng cuối để đăng quang ngôi vô địch.
Chỉ một trận thắng là đủ để Công an Hà Nội “nhuận sắc” trở lại khi nhảy vọt từ nửa cuối Bảng xếp hạng gia nhập vào tốp 4. Vô duyên vô cớ lại nhớ tới ông Đặng Trần Chỉnh với câu nói bất hủ về chiếc ghế huấn luyện viên - rõ ràng là có 4 chân nhưng vẫn thấy chông chênh quá!