
Trong suốt sự nghiệp hơn 30 thi đấu, vận động viên được coi là “cây đại thụ” của làng thể thao người khuyết tật Việt Nam gặt hái được không ít thành công. Nhưng để nói về điều đáng nhớ nhất trong quá trình này chính là tại FESPIC Games 2006 (tiền thân của ASIAN Para Games), khi đó anh Luận đoạt tấm huy chương bạc ở nội dung 5 môn phối hợp (Chạy xe lăn 200m và 1.500m, Ném lao, Đẩy tạ, Ném đĩa). Anh cũng là vận động viên Điền kinh Việt Nam duy nhất đoạt huy chương ở nội dung này cho đến thời điểm hiện tại. Năm 2010, anh Luận giành huy chương bạc nội dung Đẩy tạ ở kỳ ASIAN Para Games đầu tiên.
Vận động viên Trịnh Công Luận có niềm đam mê cháy bỏng với thể thao. Vì vậy, anh đã bén duyên với thể thao người khuyết tật bằng môn đua Xe lăn từ năm 1992. Đó cũng là thời kỳ đầu cho sự ra đời của thể thao người khuyết tật tại Việt Nam, khi đó vẫn ở giai đoạn sơ khai, chưa có hội nhóm và tổ chức chính thức. Trong một lần tham dự Giải đua Xe lăn tại Hà Nội, anh Luận cùng các vận động viên khác được tạo điều kiện để thi đấu.
Đến năm 2002, vận động viên Trịnh Công Luận chuyển sang thi đấu ở môn Ném lao, Đẩy tạ, Ném đĩa. Anh tham dự giải FESPIC Games tại Busan (Hàn Quốc) và đoạt huy chương đồng. Kể từ đó, anh cũng là vận động viên điền kinh luôn gắn liền với những nội dung Ném lao, Đẩy tạ, Ném đĩa thuộc hạng thương tật F56.

Anh Trịnh Công Luận chia sẻ: “Lúc nhỏ khi còn ở Cà Mau, tôi rất đam mê thể thao và chơi bóng đá. Tôi và một bạn khuyết tật khác chơi ở vị trí thủ môn, còn những bạn bình thường thì lên đá. Tất cả chơi rất vui vẻ vì đơn giản là thích thể thao. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi lên TP.HCM học Đại học và theo ngành Công nghệ thông tin, chuyên ngành lập trình viên.
Thời gian sau đó, tôi đến Trung tâm Phục hồi chức năng và có những hoạt động thể thao như: bóng bàn, cầu lông, xe lăn 4 bánh. Khi đó, tôi chỉ tham gia để vận động cho khỏe người thôi. Sau đó, Giám đốc Trung tâm Thể thao quận Tân Bình (cũ) thấy chúng tôi chơi thể thao vui vẻ, hăng say và quyết định thành lập câu lạc bộ thể thao người khuyết tật. Lúc mới thành lập, tôi chỉ chơi môn đua Xe lăn, vừa đúng với sở thích thể thao vừa phù hợp với người khuyết tật”, vận động viên Trịnh Công Luận nói thêm.
Tính đến nay, Trịnh Công Luận được xem là vận động viên thi đấu lâu năm nhất của thể thao người khuyết tật Việt Nam. Huấn luyện viên Đặng Văn Phúc đã đồng hành cùng anh trong những ngày đầu tiên cho đến tận bây giờ.
Nói về lớp vận động viên kế cận, anh Luận cho biết, hiện tại có 2 vận động viên thuộc hạng thương tật F56 tập luyện và thi đấu được 2 năm, vì thế, kinh nghiệm vẫn chưa có nhiều. Vận động viên kỳ cựu 53 tuổi hy vọng rằng, nếu họ tiếp tục kiên trì thì sẽ tái lập, hoặc có thể vượt qua thành tích mà anh đạt được trong sự nghiệp.

Anh Luận chia sẻ những khó khăn mà các vận động viên khuyết tật gặp phải trong quá trình rèn luyện. Anh cho biết: “Khác với vận động viên bình thường, các vận động viên khuyết tật vẫn phải lo lắng cơm áo gạo tiền vì thu nhập còn bấp bênh và gặp nhiều hạn chế về vận động, không thể lao động như người bình thường. Để có thể duy trì được với thể thao thì phải có niềm đam mê mãnh liệt mới có thể trụ lại được như tôi”.
Ngoài việc thi đấu thể thao, vận động viên Trịnh Công Luận còn hỗ trợ, hướng dẫn miễn phí cho các bạn bị thiểu năng, chậm phát triển trong 2 năm qua. Anh tỉ mỉ hướng dẫn những học trò đặc biệt từng bước chạy và động tác tay cơ bản. Đối với các bạn học viên, “thầy” Luận luôn kiên nhẫn, không nóng vội để học viên thành thạo các động tác.
Trong khi lớp vận động viên đời đầu của thể thao người khuyết tật Việt Nam đều đã giã từ sự nghiệp, thì Trịnh Công Luận vẫn tiếp tục miệt mài với hoạt động thể thao trên chiếc xe lăn. Nói về kế hoạch trong tương lai, anh Luận cho biết, mình vẫn sẽ tiếp tục tập luyện và thi đấu thể thao cho đến khi không thể đáp ứng được thể lực và thành tích.
Dù đã cao tuổi, nhưng anh Luận vẫn duy trì chế độ tập luyện khoảng 5-6 giờ mỗi ngày. Buổi sáng, anh tập thể lực khoảng 2 giờ, còn buổi chiều tập nhiều hơn về kỹ thuật chuyên môn. Hiện tại, anh vẫn tiếp tục duy trì tập luyện để rèn luyện sức khỏe để giữ ngọn lửa đam mê thể thao.

Nhân dịp kỷ niệm 30 năm thành lập Ủy ban Paralympic Việt Nam, vận động viên Trịnh Công Luận gửi thông điệp: “Tôi mong muốn đóng góp và truyền niềm đam mê thể thao đến những người không may bị khuyết tật. Không chỉ đơn thuần là thi đấu, mà thể thao còn mang lại nhiều thứ, như tính cộng đồng. Từ đó, tôi sẵn sàng giúp đỡ, san sẻ, đồng hành cùng những mảnh đời có hoàn cảnh khó khăn. Qua đó, các bạn có được sự tự tin và cảm thấy cuộc đời trở nên tươi đẹp, ý nghĩa hơn”.