Chặng đua Công thức 1 Monaco Grand Prix:

Leclerc bật khóc khi giành ngôi vô địch 

Charles Leclerc cho biết, anh đã bật khóc trong những vòng đua cuối cùng của Grand Prix Monaco, giải đua mà anh đã giành chiến thắng sau nhiều năm thua tức tưởi.

Charles Leclerc, sinh ra và lớn lên ở công quốc Monaco, đã 2 lần không thể biến vị trí xuất phát đầu tiên thành chiến thắng, nhưng lần thứ ba thì may mắn đã đến. Anh đã dẫn đầu cuộc đua từ đầu đến cuối để kết thúc chuỗi đen đủi đó vào Chủ nhật (26/5), và về đích trước Oscar Piastri của McLaren và đồng đội Ferrari Carlos Sainz.

f1-1716799151.jpg

Leclerc cho biết sau cuộc đua, anh đã nghĩ về cha mình, Hervé, người qua đời vào năm 2017 trước khi anh bước chân vào Công thức 1. "Không có từ nào có thể diễn tả được điều đó... đó là một cuộc đua khó khăn"- Leclerc nói ngay sau chiến thắng- "Thực tế là 2 lần tôi đã giành được quyền xuất phát đầu tiên và không thể chiến thắng. Điều đó khiến chiến thắng hôm nay càng tuyệt vời hơn. Nó có ý nghĩa rất lớn. Đây là cuộc đua khiến tôi mơ ước trở thành tay đua Công thức 1. Đó là một cuộc đua khó khăn về mặt cảm xúc, cách đích 15 vòng đua, tôi đã hy vọng không có gì xảy ra, cảm xúc đã ùa về. Tôi nghĩ về bố tôi... rõ ràng ông ấy đã dành tất cả mọi thứ để tôi được đứng ở đây, đó là ước mơ của cả 2 cha con là đua xe ở đây và giành chiến thắng, thật không thể tin được".

Bên cạnh ký ức về cha mình, người đỡ đầu của Leclerc - Jules Bianchi - cũng luôn hiện hữu trong tâm trí anh. Bianchi qua đời năm 2015 do những chấn thương anh gặp phải tại Grand Prix Nhật Bản vào năm trước đó. Chính Bianchi, người được cho là sẽ lái cho Ferrari, đã đưa Leclerc vào chương trình trẻ của đội và đưa anh lên con đường dẫn đến đội đua Ý vào năm 2019.

Leclerc xúc động: "Tôi nghĩ nơi tôi phải đấu tranh nhiều nhất để kiềm chế cảm xúc là trong 10 vòng đua cuối cùng, hơn là trên bục nhận giải"- Leclerc nói- "Thực ra, tôi nhận ra rằng chỉ còn 2 vòng nữa là kết thúc, tôi đã vật lộn để nhìn ra khỏi đường hầm chỉ vì nước mắt tôi lưng tròng, và tôi tự nhủ ‘Mày thật là chết tiệt Charles, bây giờ không phải lúc khóc, mày vẫn còn 2 vòng nữa để hoàn thành'… Rất khó để kiềm chế những cảm xúc đó, những suy nghĩ về những người đã giúp tôi có được ngày hôm nay. Tôi nghĩ rằng trong mọi cuộc đua tôi đã tham gia, chưa từng có một cuộc đua nào mà tôi lại suy nghĩ về những chuyện cá nhân bên trong xe hơi nhiều như vậy. Có thể là Baku năm 2017, rõ ràng mọi thứ vẫn còn rất mới mẻ đối với tôi, vì vậy rất khó để kiểm soát về mặt tinh thần. Tuy nhiên, đây có lẽ là lần đầu tiên trong sự nghiệp của tôi mà điều đó lại xảy ra trong khi lái xe, khi bạn có những đoạn hồi tưởng về tất cả những khoảnh khắc mà chúng tôi đã trải qua cùng nhau, tất cả những hy sinh mà cha tôi đã dành cho tôi để có được như ngày hôm nay. Đây chỉ là một chiến thắng. Mùa giải vẫn còn rất, rất dài. Nó giống như 25 điểm của bất kỳ chiến thắng nào khác. Tuy nhiên, về mặt cảm xúc, chiến thắng này có ý nghĩa rất lớn...".

Hoàng Hà (ESPN)