Khi khát vọng thể thao khoác lên màu áo lính

Hành trình của Lê Đức Phát là câu chuyện về nghị lực và niềm tin: từ cậu bé nhút nhát sợ đòn, đến người lính - vận động viên cầm cờ Việt Nam ở đấu trường danh giá nhất hành tinh. Và trên hết, đó là minh chứng rằng Thể thao Việt Nam hoàn toàn có thể vươn mình mạnh mẽ, khẳng định vị thế trong kỷ nguyên hội nhập.

Từ ngõ nhỏ đến đấu trường quốc gia

Sinh năm 1998, tại Đồng Nai, Lê Đức Phát có cha là nhà vô địch quyền Anh quốc gia. Ban đầu, anh được cha định hướng theo boxing, nhưng tính cách nhút nhát và sợ bị đau khiến Phát sớm bỏ ý định. Thử sức ở bóng đá, bóng chuyền nhưng không đủ năng khiếu, Phát tình cờ tìm thấy đam mê thật sự khi chơi cầu lông cùng anh em trong xóm. Chính những trận cầu đường phố ấy giúp anh bộc lộ tố chất và cha anh - với con mắt của một nhà vô địch - đã nhận ra con đường phù hợp cho con trai.

490949409-2777543592456117-1167757357967348213-n-1755082685.jpg
Những ngày đầu sự nghiệp của Đức Phát

Hai năm đầu, Lê Đức Phát tập luyện cùng cha và bạn bè, sau đó bắt đầu tham dự các giải phong trào địa phương. Nhờ phong độ tốt, anh được huấn luyện bài bản hơn với các thầy trong tỉnh, trước khi được đội tuyển Quân đội phát hiện và đào tạo chuyên sâu cho đến nay. Năm 2009, khi mới 12 tuổi, Đức Phát tham gia giải Thiếu niên toàn quốc ở nội dung đôi nam và lọt vào chung kết. Dù không vô địch, nhưng đó là bước ngoặt giúp anh nghiêm túc coi cầu lông là sự nghiệp.

Vượt bão chấn thương, bước ra đấu trường Olympic

Hơn 10 năm gắn bó với cầu lông, Lê Đức Phát mang theo ước mơ, hoài bão không chỉ của bản thân, mà còn của gia đình, đơn vị và đất nước. Anh hiểu rằng, mỗi vận động viên đều phải đối mặt với áp lực và muốn giữ vị trí số 1 thì phải sẵn sàng vượt qua những thử thách khắc nghiệt. Với Phát, khó khăn lớn nhất là tránh chấn thương - kẻ thù thầm lặng có thể cướp đi mọi cơ hội.

Trong hành trình giành vé dự Olympic Paris 2024, anh gặp chấn thương rách cơ đùi sau khi đang thi đấu tại một giải quốc tế ở Ninh Bình. Chỉ còn 6 tháng tới Olympic, Lê Đức Phát phải nghỉ 3 tháng để hồi phục, tụt khỏi tốp 40 thế giới. Đã có lúc anh nghĩ đến việc từ bỏ, nhưng được sự động viên từ gia đình, thầy cô, bạn bè đã giúp anh trở lại và có cú “lội ngược dòng” ngoạn mục. Khi ấy, anh chiến đấu “như không còn gì để mất” và may mắn, cùng nỗ lực, đã đưa anh tới tấm vé đến Pháp dự Thế vận hội.

487789897-2760745347469275-3976294223798849352-n-1755082765.jpg
Đoàn Thể thao Việt Nam tại Olympic Paris 2024

Đỉnh cao tinh thần của Đức Phát là khi anh vinh dự được lựa chọn là một trong 2 vận động viên cầm cờ cho Đoàn Thể thao Việt Nam tại Lễ khai mạc Olympic Paris 2024.

Dù trời mưa lớn, lá cờ ướt sũng, anh vẫn kiên cường vẫy cờ suốt 2 giờ đồng hồ để quốc kỳ Việt Nam có thể tung bay trên đấu trường quốc tế. Anh kể: “Không biết sức mạnh từ đâu, chỉ biết mình phải làm để mọi người thấy lá cờ Việt Nam luôn kiêu hãnh, cho thấy tinh thần mạnh mẽ của Thể thao Việt Nam”. Hình ảnh trung úy quân đội nghiêm trang cầm lá cờ trên dòng sông Seine huyền thoại lan tỏa mạnh mẽ, đánh dấu bước sang tầm quốc tế với tinh thần kiên cường của người lính.

Không chỉ có vậy, Lê Đức Phát còn tạo ấn tượng mạnh khi bước vào nội dung đơn nam môn Cầu lông với màn chiến thắng ấn tượng 2-0 trước Fabian Roth (Đức), từ đó tiến bước mạnh mẽ tại Olympic. Chính khoảnh khắc anh chào theo nghi thức Quân đội sau chiến thắng đã khiến người hâm mộ phải xúc động tràn đầy tự hào.

488684155-2763945430482600-8885168078578736408-n-1755082928.jpg
Khoảnh khắc xúc động của Đức Phát tại đấu trường Olympic

Tiếp lửa khát vọng, hướng tới Olympic 2028

Với quân hàm Thượng úy, Lê Đức Phát không chỉ là tay vợt xuất sắc mà còn là hình mẫu về ý chí và kỷ luật. Anh xác định sẽ tiếp tục thi đấu 5 năm nữa, đặt mục tiêu góp mặt tại Olympic 2028 và cống hiến hết mình cho Thể thao Việt Nam. “Tài năng và tố chất thôi chưa đủ, phải có ý chí mới đi xa được. Dù khó khăn đến đâu, cũng không được bỏ cuộc giữa chừng”, anh chia sẻ.