Trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt với mưa lạnh, mặt đường trơn trượt và những cơn gió như cắt da, tay đua người Slovenia không chỉ giành chiến thắng, mà còn thể hiện sự thống trị tuyệt đối. Đó là một câu trả lời không thể rõ ràng hơn - Pogacar vẫn ở một đẳng cấp khác biệt.

Chỉ vài ngày trước đó, tại Amstel Gold Race, Pogacar bất ngờ nhận thất bại đầu tiên trong mùa giải sau cú nước rút gây tranh cãi, khi bị Mattias Skjelmose vượt qua ở những mét cuối cùng. Cộng đồng mạng và giới chuyên môn lập tức dấy lên nhiều nghi vấn: Phải chăng Pogacar chọn sai vị trí? Hay Skjelmose đơn giản là mạnh hơn? Liệu Remco Evenepoel có góp phần kéo tay đua người Đan Mạch trở lại nhóm đầu? Dù là nguyên nhân nào, làn sóng chỉ trích nhanh chóng xuất hiện - người ta nói anh “hết pin”, “quá táo bạo”, hay thậm chí “không còn phù hợp để thắng”.
Thế nhưng, Pogacar chưa bao giờ là mẫu tay đua ưa thích sự an toàn. Anh là người luôn chơi tấn công, luôn làm sôi động đường đua và sẵn sàng chấp nhận rủi ro thất bại để giành lấy vinh quang. Một bình luận viên từng nói: “Pogacar có thể không thắng tất cả, nhưng anh ấy thắng gần như mọi lần”.
Với tâm thế đó, Pogacar bước vào La Flèche Wallonne - cuộc đua khốc liệt mà đỉnh Mur de Huy luôn là nơi quyết định chiến thắng. Dù vẫn được đánh giá là ứng viên sáng giá, anh phải đối mặt với những đối thủ không thể xem thường như Mattias Skjelmose (dù đã gặp tai nạn nhẹ trước đó), Remco Evenepoel, Tom Pidcock, Ben Healy và Kevin Vauquelin - tất cả đều hiện diện trong nhóm đầu khi cuộc leo dốc cuối cùng bắt đầu.

Nhưng đội UAE Team Emirates-XRG đã chuẩn bị kỹ càng. Họ kiểm soát tốc độ, hóa giải mọi pha tấn công. Và đến thời điểm quyết định, Pogacar tung cú bứt phá quen thuộc. Không ai đeo bám được. Anh cán đích một mình, với khoảng cách chiến thắng lớn nhất tại Mur de Huy trong nhiều năm trở lại đây.
Tuy nhiên, khoảnh khắc đắt giá nhất không nằm ở vạch đích, mà ở cách anh ăn mừng: Pogacar dang tay, lòng bàn tay mở rộng, miệng ngậm chặt. Không hò reo, không cuồng nhiệt. Sự im lặng ấy như một tiếng sấm.
Thông điệp quá rõ ràng: “Dành cho những ai nghi ngờ tôi, đây là câu trả lời”.
La Flèche Wallonne 2025 sẽ không chỉ được nhớ vì tên người chiến thắng, mà còn bởi cách anh chiến thắng - và hình ảnh đã khiến cả thế giới Xe đạp phải nín lặng.
