Với việc đã sớm giành vé đi tiếp, huấn luyện viên Vincent Kompany của Bayern Munich quyết định xoay tua đội hình trong trận đấu với Benfica khi thực hiện tới 8 sự thay đổi so với trận đấu trước. Điều này khiến Bayern Munich nhập cuộc chậm chạp và ngay lập tức phải đối mặt với sức ép từ phía đại diện Bồ Đào Nha.
Chỉ sau chưa đầy 10 phút, thủ thành Manuel Neuer đã phải trổ tài để từ chối pha dứt điểm của Angel Di Maria. Tuy nhiên, đến phút 28, "ông lớn" nước Đức cũng không thể đứng vững. Trong một tình huống phối hợp sắc sảo bên cánh trái, Fredrik Aursnes căng ngang hợp lý để tài năng trẻ Andreas Schjelderup dứt điểm gọn gàng hạ gục Neuer, mở tỷ số cho đội bóng Bồ Đào Nha.
Phản ứng của Bayern Munich trong phần còn lại của hiệp 1 là khá nhạt nhòa, thậm chí không có nổi một cú sút trúng đích nào.

Sau giờ nghỉ, Kompany tung vào sân hàng loạt trụ cột như Harry Kane, Joshua Kimmich và Michael Olise nhằm tìm kiếm bàn gỡ. Tuy nhiên, hàng phòng ngự Benfica, đặc biệt là thủ thành Anatoliy Trubin, đã có một ngày thi đấu trên cả tuyệt vời. "Ngôi sao" người Ukraine liên tục từ chối các pha dứt điểm nguy hiểm của Leroy Sane, Thomas Muller và cả Kimmich.
Bayern Munich tưởng như đã có bàn gỡ hòa khi Kimmich dứt điểm tung lưới từ ngoài vùng cấm, nhưng bàn thắng bị VAR từ chối do Kane đã che khuất tầm nhìn của Trubin trong tư thế việt vị. Trong khi đó, Benfica suýt nữa nhân đôi cách biệt nếu không có pha cứu thua của Neuer trước cú sút của Kerem Akturkoglu.
Dù chịu sức ép lớn trong khoảng thời gian cuối trận, Benfica vẫn kiên cường bảo vệ lợi thế mong manh để giành chiến thắng trước đại diện Bundesliga. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử đối đầu, Benfica thắng được Bayern Munich ở một giải đấu chính thức. Trước đó, đội bóng Bồ Đào Nha đã có chuỗi 49 năm chỉ biết hòa và thua trước đối thủ Bundesliga.
Chiến thắng lịch sử giúp Benfica vào vòng 16 đội với tư cách là đội dẫn đầu bảng C FIFA Club World Cup 2025™ với 7 điểm, nhiều hơn 1 điểm so với Bayern. Nhà đương kim á quân Bồ Đào Nha sẽ gặp đội nhì bảng D, nhiều khả năng là Chelsea.
Trong khi đó, Bayern Munich sẽ chạm trán Flamengo. Người hâm mộ chờ đợi kịch bản trong mơ, khi cả PSG và Bayern giành vé đi tiếp để tạo nên bữa tiệc bóng đá tấn công ở tứ kết.
Ở trận đấu cùng giờ, Auckland bước vào trận đấu cuối cùng vòng bảng không còn mục tiêu. Sau 2 thất bại tan nát - thua Bayern 0-10, thua Benfica 0-6 - họ hoàn tất vai “kẻ lót đường”. Nhưng trong trận cầu tưởng như thủ tục với Boca, đội bóng New Zealand biến 90 phút thành sân khấu của ý chí và khát khao được công nhận.
Dù Boca là đội áp đảo hoàn toàn - kiểm soát bóng, sút tới 40 lần, tạo hàng tá cơ hội - Auckland chơi bằng tất cả những gì họ có. Đó là hệ thống phòng ngự kín kẽ, tinh thần không bỏ cuộc, và một thủ môn vừa gây họa vừa hóa người hùng.

Nathan Garrow - người mở đầu bằng pha phản lưới nhà từ cú đánh đầu đập cột của Di Lollo ở phút 26 - chuộc lỗi hoàn hảo trong hiệp 2 với loạt pha cản phá xuất thần. Trong suốt trận, anh đẩy bóng bằng tay, bằng chân, thậm chí bằng bản năng - và cản lại gần như tất cả những gì Boca ném về phía khung thành.
Ở phía trên, đội trưởng Christian Gray - người ban ngày học làm thầy giáo, ban đêm tập bóng đá - trở thành người hùng với cú đánh đầu gỡ hòa ở phút 52. Một bàn thắng giản dị, đến từ tình huống cố định, nhưng mang ý nghĩa như một chương lịch sử được viết mới cho Bóng đá New Zealand.
Boca bước vào trận với mục tiêu thắng để hy vọng đi tiếp, nhưng hy vọng ấy sớm bị dập tắt bởi Benfica, đội hạ gục Bayern 1-0 ở trận đấu cùng giờ. Kết quả đó khiến nỗ lực của Boca trở nên vô nghĩa - và càng làm cho trận hòa với Auckland thêm cay đắng.
Không thể ghi bàn trước một đối thủ bán chuyên, không thể tận dụng hàng tá cơ hội, và để thủng lưới từ một pha bóng đơn giản, Boca thất bại không chỉ về mặt chiến thuật mà còn về tinh thần. Những Cavani Merentiel, Palacios… đều bất lực trước hệ thống phòng ngự đầy kỷ luật của Auckland.
Thậm chí, trong quãng nghỉ hơn 50 phút do cảnh báo thời tiết - thời điểm khán giả Boca vẫn ngồi lì trên khán đài, hát vang dưới bầu trời giông gió - chính Auckland mới là đội giữ được sự tập trung tốt hơn khi trận đấu trở lại.
Trước giải, không ai cho Auckland một cơ hội. Đội bóng nghiệp dư này sống dựa vào các tình nguyện viên, ngân sách hạn hẹp, cầu thủ vừa làm nghề chính vừa tập luyện buổi tối. Sau 2 trận thua tan nát, có lẽ ngay cả những người lạc quan nhất cũng không dám nghĩ đến 1 điểm trước Boca.
Nhưng điều không thể đã xảy ra. Và Christian Gray nói hộ cảm xúc của toàn đội sau trận: “Chúng tôi lấy lại được chút tôn trọng. Câu lạc bộ xứng đáng với điều này”.
Một điểm, không đưa họ đi tiếp. Nhưng 1 điểm ấy là chiến thắng tinh thần, là cột mốc mà cả đội Auckland City - từ "người gác đền", hậu vệ, đến huấn luyện viên và các tình nguyện viên - sẽ nhắc lại cả đời.

