Lần cuối điều này diễn ra đã là câu chuyện của tròn 20 năm trước khi Serie A vẫn còn là giải đấu số một thế giới. Inter và Milan khi ấy vẫn là những gã khổng lồ thật sự của lục địa già với những ngôi sao từ sân cỏ đến ghế dự bị.
Người khổng lồ tỉnh giấc
Cả Milan lẫn Inter đều vượt qua vòng bán kết với cùng một kịch bản: thắng lượt đi, hòa lượt về. Chưa một lần trong cả 2 lượt trận, 2 đại diện của kinh đô thời trang để đối thủ dẫn bàn. Mọi thứ luôn nằm trong tầm kiểm soát. Milan và Inter đều khống chế đối phương trước khi tung ra những cú đấm quyết định để kết liễu. Bại tướng của 2 đại diện thành Milan, Napoli và Benfica, tuyệt đối không tầm thường. Đây là 2 câu lạc bộ ghi nhiều bàn nhất tại Champions League mùa này trước vòng tứ kết.
Nhưng Napoli đã im lặng gần như hoàn toàn trước Milan, thậm chí chỉ có bàn thắng vào những phút bù giờ của trận lượt về. Benfica ghi 3 bàn vào lưới Inter nhưng hai trong số này đến khi Inter dẫn chung cuộc 5-1 và thay gần như cả hàng phòng ngự để giữ sức đồng thời tránh thẻ phạt.
Rất khó để cắt nghĩa các kết quả kiểu này nếu đứng trên góc nhìn phong độ thông thường. Cả Inter lẫn Milan đều đang chơi tồi tệ ở Serie A. Inter thua 4 trong 5 trận gần nhất, Milan thì chỉ thắng 1 trong 4 trận. Từ ngưỡng đua vô địch với Napoli, Milan và Inter giờ chỉ đứng thứ 4 và 5. Nếu Juve không bị trừ 15 điểm, cả 2 đã văng khỏi tốp 4.
Phong độ cực cao của Inter và Milan tại Champions League vì thế chỉ có thể được định nghĩa bằng thứ giá trị vô hình: bản lĩnh. Nếu không phải bản lĩnh, Inter có lẽ đã không thể khống chế toàn diện Benfica trong chiến thắng trên đất Bồ Đào Nha và ghi 3 bàn ở lượt về chỉ sau đúng 3 lần sút trúng đích.
Nếu không phải bản lĩnh, Milan có thể đã bị nung chảy bởi sức ép tại Diego Armando Maradona khi Olivier Giroud sút hỏng phạt đền ngay giữa hiệp một hay hàng loạt tình huống bị Napoli hãm thành.
Sức ép của sân chơi Champions League đã khiến những ‘’ngôi sao’’ vốn chỉ quen quanh quẩn ở Serie A của cả Milan lẫn Inter trưởng thành. Rafael Leao sau quá nhiều thất vọng ở mùa giải này với phong độ thất thường đã tỏa sáng không thể rực rỡ hơn với cú nước rút xuyên thủng hàng phòng ngự Napoli. Nicolo Barella sau hàng loạt chỉ trích vì thường xuyên chê bai đồng đội trên sân đã chơi hai lượt trận knock-out để đời với 2 bàn thắng khai thông bế tắc cho "Nerazzurri".
Cả Leao lẫn Barella chưa từng hít thở không khí vòng knock-out Champions League cho đến mùa giải này. Những khiếm khuyết về kinh nghiệm ấy sau cùng đã biến mất. Với những cú hích đủ mạnh, Leao hay Barella đã cho cả thế giới thấy năng lực thật sự của họ.
Leao hay Barella có thể xem là hình ảnh đại diện cho chính Milan và Inter. Môi trường ảm đạm tại Serie A khiến cả hai bị đánh giá thấp hơn khả năng thật. Và Champions League giờ là sân khấu chứng minh áp lực có thể biến cả hai thành vàng ròng.
Bóng đá Italy trỗi dậy?
Tròn 20 năm trước, khi Milan và Inter tạo ra trận derby cùng thành phố đầu tiên trong khuôn khổ bán kết Champions League, bóng đá Italy có tới 3 đại diện tại vòng 4 đội của sân chơi danh giá nhất châu Âu (Inter, Milan, Juventus).
Lúc này, Juventus không có ở nhánh còn lại. Nhưng bóng đá xứ sở mỳ ống có quyền ưỡn ngực tự hào khi có tới 3 huấn luyện viên Italy có mặt ở bán kết (Carlo Ancelotti, Simone Inzaghi, Stefano Pioli).
Rất khó để nhận định bóng đá Italy đang trở lại thời hoàng kim chỉ bởi việc Inter và Milan cùng có mặt ở bán kết Champions League. Đây vẫn là nền bóng đá trì trệ nhất trong tốp đầu châu Âu lúc này với các sân vận động xuống cấp, bộ máy quản trị quan liêu cùng tư duy chơi bóng phòng ngự lùi sâu lỗi thời.
Tuy nhiên, việc cả Ancelotti, Inzaghi lẫn Pioli có mặt tại vòng bán kết là đủ để nhận định bóng đá Italy chưa bao giờ thiếu những huấn luyện viên giỏi nói riêng hay cá nhân xuất sắc nói chung. Thứ người Italy cần đôi khi chỉ là những sân khấu đủ lớn để thế giới biết bóng đá tại xứ sở mỳ ống chưa thể chết.
Điều gì còn thiếu để nhận định bóng đá Italy thực sự trỗi dậy như nhiều nhận định vội vã suốt thời gian qua? Thành tích tại Europa League và UEFA Conference League có thể là câu trả lời.
Nếu Juventus, Roma và Fiorentina đều đi tiếp, Serie A sẽ là giải đấu áp đảo nhất ở các các cúp châu Âu mùa này với 5 đại diện trong 12 đội óng lọt vào bán kết Champions League, Europa League và Conference League. Đấy sẽ là một chỉ báo đủ mạnh để người ta tin bóng đá Italy bằng cách nào đó đang thật trở lại với vị thế vốn có. Nên nhớ, không một nền bóng đá nào có đại diện lọt vào cả 3 trận chung kết cúp châu Âu ngoài Serie A (mùa 1992-1993).
Link nội dung: https://thethaovietnamplus.vn/champions-league-nguoi-y-mong-mo-a23396.html